Nguyên văn: "Dụng cửu, kiến quần long vô thủ, cát"
Dịch nghiã: "Dùng số 9, xuất hiện một đàn Rồng lớn, đều chẳng tự coi mình là thủ lĩnh, cát tường".
Điều hối tiếc của bầy Rồng đã lên đỉnh cao !
Được gọi là "Dụng cửu", chính là lấy sáu Hào quẻ Càn làm ví dụ, chỉ rõ tính đặc sắc của Dịch lấy "Biến" làm chủ. Đồng thời trong đó còn kết hợp một số nguyên tắc của phép Bốc dịch.
Trong quá trình Bốc dịch, khi Bốc được hào Dương thì số của nó hoặc là 7 hoặc là 9. Thông lệ của Dịch, thì 9 là khả biến, 7 là bất biến. Đây là nguyên tắc của Bốc Dịch là dùng 9 không dùng 7, có nghĩa là chiêm đoán "biến hào". Khi Bốc dịch được cả sáu Hào đều là 9, thì dùng lời hào Dụng Cửu làm lời chiêm đoán.
Chu Hy - chu dịch bản nghĩa: "Dụng cửu có nghĩa là hễ Bốc dịch được hào Dương, thì đều dùng 9 mà chẳng dùng 7. Đại để, đó là thông lệ của 192 hào dương của các quẻ".
Thượng Bỉnh Hòa - Chu dịch Thượng thị học: "Nói rõ gặp 9 thì có nghĩa là biến. Chín vì sao ắt phải biến ? Số của dương 9 là cực nhiều, nên gọi là "quần" (đàn). Dương cực lại trở về Âm, đó là cái Lý tự nhiên của Trời Đất. Càn là đầu, là dương cương đứng đầu các vật, dễ bị các vật ghét. Biến thành Khôn thì không đầu, không đầu thì có thể lấy nhu mà giúp cương, cho nên Cát".
Càn Dụng cửu Tiểu tượng truyện: "Dụng cửu, thiên đức bất khả vi thủ dã"
Dịch nghĩa: "Dùng số 9 có nghĩa là Đức tốt của Trời chẳng tự đứng đầu".
Nói rằng Đức dương cương lấy việc chẳng tự mình đứng đầu, cương mà có thể nhu là tốt đẹp. Cho nên, sáu Dương đều biến thì cát tường.
Khổng Dĩnh Đạt - Chu dịch chính nghĩa: "Đức Trời cương kiện, nên lấy nhu hòa mà tiếp đãi bề dưới, chẳng thể cậy mình là cương tôn mà đứng đầu các vật. Cho nên nói: đức Trời chẳng thể đứng đầu".
Thứ Bảy, 31 tháng 10, 2009
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét